Hà Nội tháng ba, trời rả rích mưa xám xịt. Bầu không khí này, cộng với việc không thể đi đâu xa vì lo sợ Covid19 khiến Hạnh cảm thấy rất là này nọ. Mỗi lúc như vậy lại nhớ Đà Lạt. Thành phố mới tới một lần, rất muốn quay lại nhiều lần, nhưng lại chưa quay lại lần nào :)))
Di chuyển đến Đà Lạt
Từ Hà Nội: Tiện nhất là đáp máy bay tới sân bay Liên Khương. Nếu săn được vé thì chỉ tầm 1tr5 khứ hồi thôi, có khi còn thấp hơn nữa. Từ Liên Khương có xe buýt vê Trung tâm Đà Lạt 40k/người nhé
Chơi gì ở thành phố Đà Lạt
Để nói là Đà Lạt có trò gì rất xuất sắc rất ấn tượng không thì tớ thật nghĩ không ra. Nhưng nơi này lại có nhiều chỗ nhỏ nhò xinh xinh rất hay ho để dạo chơi hàng ngày.
Quảng trường Lâm Viên với tòa nhà Hoa Dã quỹ và Bông Atiso nổi tiếng
Ngay trong thành phố, bạn có thể lựa chọn các địa điểm sau, đều rất gần nhau:
- Quảng trường Lâm Viên
- Hồ Xuân Hương
- Check in bức tường vàng tiệm bánh Cối xay gió
- Nhà thờ Con gà
- Trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt
Bức tường vàng huyền thoại ở Tiệm bánh Cối xay gió
Cả ngày có thể không cần đi đâu xa. Cứ vác xe máy loanh quanh trong thành phố. Mệt thì dừng chân một quán cafe. Đói thì ghé Cối xay gió ăn đỡ chiếc bánh mì. Buồn miệng buồn chân tay thì vô L’angfarm chọn một thức đồ khô nhấm nháp.
Nhà thờ Con gà
Sáng đi dạo Quảng trường ăn bánh tráng nướng. Chiều dạo Hồ Xuân Hương hưởng gió se uống sữa đậu nành nóng hổi. Tối vòng qua chợ đêm xì xụp miến gà. Chằng hiểu sao mấy việc nhỏ nhỏ đơn giản ấy lại khiến tớ thích dã man, thích lắm.
Dạo Hồ Xuân Hương và ngắm … trời mây
Đồi chè Cầu đất
Đồi chè Cầu đất cách Trung tâm thành phố khoảng 30km. Nơi này nổi tiếng với… đồi chè xanh bạt ngàn (tất nhiên), quán cafe container ăn hình ảo diệu và cây cầu gỗ săn mây đẹp như tiên cảnh.
Hôm bọn tớ đến là tầm 3h chiều. Trời có nắng nhưng khá lạnh, nhiều gió. Có mỗi quanh quẩn khu đồi chè chụp hình thôi cũng hết nguyên cả buổi.
Không khí núi thanh khiết lại lành lạnh khiến tâm hồn cảm thấy rất thư thái. Nếu quay lại Đà Lạt, tớ chắc chắn sẽ dành thời gian đến Cầu Đất săn mây. Nhìn ảnh các bạn chụp thấy ham ghê gớm
Thung lũng Vàng
Hồi đó tớ đi Đà Lạt là tại mê See Sing Share mùa 2 của anh Hà Anh Tuấn. Quá siêu lòng trước khung cảnh những rừng thông bạt ngàn trong MV của ảnh nên mới quyết đi bằng được.
Đi rừng thông Đà Lạt thì phải đến Thung lũng vàng rồi. Khu này nằm ở khu vực hồ Dankia Suối Vàng cách trung tâm thành phố Đà Lạt khoảng 10km. Giá vé vào cổng là 70k/người lớn và 30k/trẻ em.
Review tổng thể thì sao. Nói thật là tớ…không thích lắm. Có lẽ do gu của tớ vốn chỉ thích những thứ thật thiên nhiên, thật hoang sơ. Mà chỗ này thì nhân tạo nhiều quá. Thung lũng vàng trông như kiểu….1 cái bùng binh trồng hoa khổng lồ vậy đó, hơi lộn xộn.
Phần ưa thích nhất của tớ ở nơi này lại nằm ở…đường vào khu du lịch. Bạt ngàn rừng thông xanh mướt. Mang đồ picnic đến đây ngồi giữa rừng thông nghe nhạc Hà Anh Tuấn mới là điều tớ cảm thấy thích thú.
Ăn gì ở Đà Lạt?
bánh mì cối xay gió
Đây có lẽ là món ăn tớ thích nhất ở Đà Lạt. 2 vị tâm đắc nhất là bánh mì xá xíu và bánh gà xé.
Hương vị rất vừa miệng dễ ăn. Quán bài trí lại xinh xắn và có nét đặc trưng nên cảm thấy cứ muốn đến mãi. Kiểu tới Đà Lạt là phải ghé Cối xay gió vậy đó.
Ngoài bánh nhân mặn thì ở đây cũng có cả xôi, bánh ngọt, socola Marou và đồ uống nữa. Có cơ hội thì cứ thử cả nhé
- Địa chỉ: 1A Hoà Bình, P1, TP Đà Lạt
- Giá cả: Từ 15k
bánh mì liên hoa
Khác với Cối xay gió nhỏ xinh, Liên Hoa là kiểu cửa hàng bánh siêu hoành tráng, to vật vã. Chỗ này mở cửa từ 6h sáng đến 22h, bán từ bánh mặn, bánh ngọt, cơm, xôi, lại có cả mỳ sủi cảo nữa luôn.
- Địa chỉ:
Chi nhánh 1: 15-17- 19 Ba Tháng Hai, Phường 1, TP Đà Lạt
Chi nhánh 2: 75C Bùi Thị Xuân, Phường 2, TP Đà Lạt
Chi nhánh 3: 226 Phan Đình Phùng, Phường 2, TP Đà Lạt
- Giá cả:
Các loại bánh mì: 5.000 – 30.000đ
Cafe, sinh tố, nước ngọt: 15.000 – 25.000đ
Các loại món ăn mặn: 40.000 – 85.000đ
bánh tráng nướng
Bánh tráng phủ trứng và đủ loại topping tuỳ ý rồi nướng giòn đã trở thành một trong những đặc sản của Đà Lạt. Món này có thể dễ dàng tìm mua khắp nơi trong thành phố với giá rất rẻ, chỉ từ 10k thôi.
Chỗ tớ ăn là ở ngay quảng trường Lâm Viên, chỗ bông hoa Atiso đó. Ngồi buồn miệng ăn chơi chơi cũng hết vèo 3, 4 cái. Món này giờ ở Hà Nội và các tỉnh khác cũng bán rồi. Cơ mà ăn ở Đà Lạt vẫn là chuẩn vị và đúng gốc chính hiệu nhất.
chè hé
Trước khi đến Đà Lạt tớ đã được em Chang review khen món này nức nở nên rất nóng lòng được thử. Sở dĩ có tên như vầy bởi quán không có biển hiệu, chỉ mở “hé” cửa mà lúc nào khách cũng đông nượp.
Tớ ăn chè nóng. Vị rất vừa, không bị ngọt quá khá ưng. Mà chè rẻ lắm, đâu có 6k 1 chén hay sao đó. Bán đắt hàng lắm nên các bạn nhớ đến sớm kẻo hết chè nha
- Địa chỉ: 11A đường 3 tháng 2 (gần hàng bánh mì Liên Hoa)
- Giá: Từ 6k
kem bơ thanh thảo
Kem bơ Thanh Thảo là một trong những quán nổi tiếng và lâu đời nhất tại Đà Lạt. Quán được cả khách du lịch và người địa phương yêu thích nên lúc nào cũng đông khách lắm.
Kem gồm bơ sáp xay nhuyễn béo ngậy và 1 viên kem dừa dẻo mát lạnh đặt bên trên. Ai thích ăn sầu riêng có thể bảo chủ quán cho thêm vào nhé. Ngoài kem bơ trứ danh, quán còn có kem trái cây, chè thái, rau câu trái dừa, kem plan, yaourt phô mai, các loại sinh tố, nước hoa quả…Tha hồ chọn nhé
Ảnh: Sưu tầm
Có 1 điểm trừ nho nhỏ là phục vụ ở đây có hơi abc. Mình đến quán không được ai hỏi han chỉ dẫn gì cả. Gọi đồ cũng phải chốt nhanh nhanh chóng chóng kẻo không sẽ bị tỏ thái độ. Có lẽ vì quán đông nên vậy.
- Địa chỉ: 76 Nguyễn Văn Trỗi
- Giá cả: Từ 20k
lẩu bò ba toa
Quán thực sự khó tìm. Trước khi đến được đúng địa chỉ bọn mình đã đi qua chắc đến chục quán lẩu bò có tên tương tự ngay trong con ngõ nhỏ đó :)) Các bạn nhớ đến đúng quán Gỗ, sơn màu xanh nằm cuối ngõ nhé
Ấn tượng sâu sắc nhất là đồ siêu nhiều. Bọn mình đi 2 đứa gọi cái lẩu bò có 150k mà ăn phè phỡn, no muốn ná thở. Vị lẩu đậm đà ăn cũng được. Thịt cắt miếng hơi to và dày mình không thích lắm. Được cái rau củ đi kèm rất tươi ngon. Quán đông nhưng lên đồ khá nhanh nên cũng okela.
- Địa chỉ: Lẩu Bò Quán Gỗ (Lẩu Bò ABa Toa), 29/1 Hoàng Diệu
- Giá cả: từ 70k/người
Hây dà. Hết rồi đó. Không biết viết gì nữa. Thực lòng yêu thành phố này, nhưng lại chẳng thể tìm được nhiều câu từ để diễn tả. Đó cũng là lý do mà tới tận bây giờ tớ mới kể về Đà Lạt. Có lẽ tình yêu đậm sâu nhất, lại là tình yêu cứ giấu trong lòng vậy đó. Suy nghĩ mãi mới nói được đôi ba câu, lại chỉ là mấy lời bâng quơ không đầu không cuối.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN